Sinh thời, dù bận nhiều công việc của Đảng, Nhà nước, Chính phủ song Bác Hồ luôn dành cho nhân dân cả nước nói chung, Đảng bộ nhân dân tỉnh Vĩnh Phúc nói riêng những tình cảm gần gũi yêu thương và sự quan tâm sâu sắc. Đó chính là tấm lòng bao dung, độ lượng, thiết tha của Người cha già dân tộc – Người sáng lập, xây dựng và rèn luyện Đảng ta khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa có nền độc lập tự do mà bản chất chính là “Bao nhiêu lợi ích đều vì dân, bao nhiều quyền hạn đều do dân, quyền hành lực lượng đều ở nơi dân”.Theo thống kê của Tỉnh ủy Vĩnh Phúc từ năm 1945 đến năm 1963 tỉnh Vĩnh Phúc đã vinh dự được 8 lần đón Bác về thăm, động viên và chỉ đạo công việc, trong lần đến thăm thứ 6, Bác đã ghé thăm và nghỉ trưa tại Chùa Hà Tiên.
Sinh thời, dù bận nhiều công việc của Đảng, Nhà nước, Chính phủ song Bác Hồ luôn dành cho nhân dân cả nước nói chung, Đảng bộ nhân dân tỉnh Vĩnh Phúc nói riêng những tình cảm gần gũi yêu thương và sự quan tâm sâu sắc. Đó chính là tấm lòng bao dung, độ lượng, thiết tha của Người cha già dân tộc – Người sáng lập, xây dựng và rèn luyện Đảng ta khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa có nền độc lập tự do mà bản chất chính là “Bao nhiêu lợi ích đều vì dân, bao nhiều quyền hạn đều do dân, quyền hành lực lượng đều ở nơi dân”.Theo thống kê của Tỉnh ủy Vĩnh Phúc từ năm 1945 đến năm 1963 tỉnh Vĩnh Phúc đã vinh dự được 8 lần đón Bác về thăm, động viên và chỉ đạo công việc, trong lần đến thăm thứ 6, Bác đã ghé thăm và nghỉ trưa tại Chùa Hà Tiên.
Hang Cắc Cớ là hang động tự nhiên được ví như Sơn Đoòng thu nhỏ ngay gần Hà Nội. Hang động này vô cùng linh thiêng và huyền bí, không chỉ có cảnh quan đặc sắc mà còn ẩn chứa nhiều giá trị tâm linh bí ẩn.
Để khám phá hết hang Cắc Cớ, du khách sẽ phải leo qua một đoạn đường với những khối đá gập ghềnh, sắc nhọn, hang rất sâu và tối. Tuy nhiên, khi chinh phục hết hang bạn sẽ cảm thấy hoàn toàn xứng đáng với những trải nghiệm cùng cảnh quan đặc sắc và vô cùng tuyệt diệu.
Thông thường lễ hội truyền thống chùa Thầy được tổ chức từ ngày mùng 5 tới mùng 8 tháng 3 (âm lịch), ngày hội chính là ngày mùng 7 tháng 3 hàng năm. Lễ hội chùa Thầy, giống như nhiều ngôi chùa lớn khác, bao gồm hai phần, phần nghi lễ và các diễn xướng dân gian. Hiện chùa còn lưu giữ các nghi lễ chính như: Nghi lễ mộc dục, lễ phục nghinh bài vị – lễ cúng yên vị, lễ tế và lễ rước.
Trong những ngày diễn ra lễ hội, người dân và du khách được tham gia các diễn xướng, hoạt động vui chơi gồm: đấu vật, múa rối nước, hội leo núi chơi xuân cùng nhiều trò chơi dân gian độc đáo, sôi động.
Du khách có thể tham khảo thêm các thông tin tại:
Website chính thức của Di sản Tràng An: https://disantrangan.vn/
Facebook: https://www.facebook.com/disantrangan.vn
Chia sẻ những bức hình đã chụp tại: https://www.facebook.com/groups/checkintrangan
Trước khi Sài Gòn sụp đổ, tôi đã có một thời gian dài sống tại Lăng Cha Cả, gần nhà thờ Tân Sa Châu. Để đến được trung tâm Sài Gòn, từ Lăng Cha Cả phải đi qua những con đường Trương Minh Ký – Trương Minh Giảng (nay là đường Lê Văn Sĩ). Ở đoạn chân cầu Trương Minh Giảng có một cái chợ mang cùng tên và sau này, ở bên kia đường, Đại học Vạn Hạnh của Phật giáo được xây dựng. Có một thời, đây là nơi nhà thơ Bùi Giáng thường xuất hiện. Phan Nhiên Hạo trong bài viết Bùi Giáng Như Tôi Thấy có nhiều chi tiết khá lý thú:
Ông là một nhân vật khá nổi đình đám ở khu vực cầu Trương Minh Giảng. Có những buổi chiều đông đặc xe cộ, tôi ngồi uống cà phê bên đường nhìn ông đứng làm cảnh sát giao thông nơi đầu cầu Trương Minh Giảng. Ông đội một chiếc quần lót đỏ chói trên đầu, áo quần te tua, tay cầm chiếc roi tre dài, xoay ngang xoay dọc chỉ đường cho xe cộ. Người ta đi qua, cố gắng tránh xa ngọn roi tre dài, nhưng không ai chú ý đến ông. Ông loay hoay như vậy giữa dòng xe cộ hàng giờ liền, rồi chán, bỏ đi.
Có lần tôi thấy ông mặc một chiếc áo chim cò rộng thùng thình. Chiếc áo rất mới có vẻ hàng ngoại đắt tiền, chắc ai đó ở nước ngoài về tặng ông. Nhưng chỉ vài hôm đã thấy chiếc áo trở nên cũ bẩn. Ðôi khi tôi bắt gặp ông ngồi dưới hành lang trong sân Vạn Hạnh, chỗ gần cổng. Ông nửa ngồi nửa nằm, tựa lưng vào cột. Dưới bóng cây phượng xanh mát, những lúc như vậy trông ông có vẻ tỉnh và buồn. Ông ngồi một mình, ánh mắt sau cặp kính cận dày nhìn xa xăm ra dòng xe cộ bên ngoài cổng trường.
Hình như Bùi Giáng không chỉ lang thang trong "lãnh địa" chợ Trương Minh Giảng và trường Vạn Hạnh. Một lần tôi thấy ông ở một chỗ khác, khá xa "nhà". Hôm đó trời mưa to, tôi đứng chơi trên lầu nhà một anh bạn ở đường Nguyễn Thiện Thuật, đối diện một cái chợ, không nhớ rõ là chợ Vườn Chuối hay chợ Nguyễn Thiện Thuật. Trước chợ có một đống rác cao nghệu, đen xì, bục ướt và rất hôi thối. Bùi Giáng đang đứng cãi nhau với một bà bán hàng ngay cạnh đống rác.
Chắc ông phá phách gì nên bị bà này mắng xối xả, còn ông thì chỉ la ó những câu vô nghĩa để đáp lại. Nhưng ông cũng hoa tay múa chân vẻ khá hung hăng. Cuối cùng người đàn bà xô mạnh Bùi Giáng. Ông ngã chỏng gọng vào đống rác đen, miệng la bai bải. Cặp kính cận dày và cái thân hình lèo khoèo trong tư thế nằm ngửa khiến ông trông giống một con bọ ngựa bị bẻ chân. Dưới trời mưa tầm tã, ông có vẻ không gượng dậy được vì đống rác quá nhão. Còn người đàn bà vẫn tiếp tục chửi bới.
Tôi cũng đã thấy Bùi Giáng trong một trường hợp khác, rất đáng nhớ. Một buổi sáng chỉ mới khoảng 6 giờ, sinh viên ký túc xá bỗng nghe tiếng la hét từ phía dãy phòng các sinh viên nữ. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn nghe những tiếng la như vậy khi có trộm lẻn vào bên khu nữ. Tôi vội chạy ra hành lang. Nhìn qua bên dãy nữ, thấy các mái tóc dài thò ra rồi thụt vào, hết người này đến kẻ khác. Tiếng la oai oái vẫn không ngớt, nhưng bây giờ xen lẫn tiếng cười khoái trá của các sinh viên nam. Nhìn xuống, tôi thấy giữa sân trường, Bùi Giáng đang trong tư thế trồng chuối, nhưng hoàn toàn... khỏa thân, quần áo cởi hết ra để bên cạnh. Mấy sinh viên bảo vệ từ ngoài cổng vội chạy đến, nhét quần áo vào tay ông lôi ra khỏi sân trường. Thật là một buổi "điểm tâm" đặc biệt cho cả ký túc xá.
Theo thầy Thích Nguyên Tạng (chùa Pháp Vân, Gia Định, Sài Gòn), Bùi Giáng tự ghi tiểu sử của mình cho thầy trong cuốn sổ tay vào buổi trưa ngày 10/11/1993 như sau:
• 1928 - bị té bể trán, vết sẹo còn nguyên kỷ niệm, hai năm trời chết đi sống lại
• 1933 - bắt đầu đi học a, b, c... trường làng tại Thanh Châu với Thầy Cù Đình Quý
• 1936 - học trường Bảo An với thầy Lê Trí Viễn
• 1939 - ra Huế học tư thục với những thầy Cao Xuân Huy, Trần Đình Đàn, Hoài Thanh Nguyễn đức Nguyên, Đào duy Anh, vân vân
• 1942 - trở ra Huế, vì nhớ nhung gái Huế
• 1949 - nhập ngũ, bộ đội công binh. Hai năm sau giải ngũ
• 1952 - vào Sài gòn, 1955 (57) khởi sự viết về Nguyễn Du và một vài nhận xét về Truyện Kiều và một vài nhận xét về Bà Huyện Thanh Quan, một vài nhận xét về Chinh Phụ Ngâm ... (TÂN VIỆT xuất bản)
• 1957 - TÂN VIỆT xuất bản: giảng luận về Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu, giảng luận về Chu Mạnh Trinh, giảng luận về Tôn Thọ Tường và Phan Văn Trị.
• 1. Lang Thang Du hành Lục Tỉnh (Khách sạn Long xuyên Bà Chủ cho ở đầy đủ tiện nghi không lấy tiền)
• 2. Gái Châu Đốc Thương yêu và Gái Long Xuyên Yêu dấu
• 3. Gái Chợ Lớn Khiến bị bịnh lậu (bịnh hoa liễu)
• Điên rồ lừng lẫy chết đi sống lại vẻ vang
• Rong chơi như hài nhi (con nít)
• Được gia đình ông Phó Chủ Tịch (482) Lê Quang Định, Hội đồng Thành phố đối xử thơ mộng thênh.
• Kính dâng Kim Thúy, Kim Hồng, Kim Hoa, đôi lời rốt cuộc.....
• Bình sinh mộng tưởng vấp phải niềm thương yêu của Kim Cương Nương Tử, Hà Thanh Cố Nương và Mẫu Thân Phùng Khánh (tức Trí Hải Ni Cô)
• Đáp: Có lẽ đầu tiên kỳ tuyệt là do ân nghĩa bốn bề thiên hạ đi về tập họp tại Già Lam, Vạn Hạnh và Long Huê và Tịnh xá Trung Tâm và Pháp Vân và xiết bao chùa chiền miền Nam nước Việt, không biết nói sao cho hết.
Trong tiểu sử tự ghi, ông có nhắc đến đích danh một vài người. Tuy nhiên, những người phụ nữ này được Bùi Giáng tôn vinh như là 'mẫu thân sinh đẻ ra mình', tuyệt không có chút gì là quan hệ nhục thể của tình yêu nam nữ, nhớ mong, hờn ghen, đau khổ, hẹn hò, mộng mơ như trong thơ tình của những nhà thơ khác.
Em buồn - toàn diện đèo bòng buồn theo
Em buồn - toàn diện thu vèo sang đông
Em về vĩnh viễn đêm mồng một giêng
Anh ngồi nốc rượu nốc phiền thiên thu
Thơ thần chất vấn dặm cù tình điên
Ngày xưa, nghệ sĩ Kim Cương được giới hâm mộ gọi là 'Kỳ nữ' và Bùi Giáng cũng là một trong những người đã 'mê Kim Cương như điếu đổ'. Nói về mối tình si của Bùi Giáng dành cho mình, Kim Cương đã thổ lộ:
Đúng hơn đó là mối tình thơ, như một thi sĩ cần một nàng thơ, mà nàng thơ thì bao giờ cũng nên là một hình ảnh không chạm tới được. Thi hứng được nuôi sống bằng tình yêu bị bỏ đói là vậy. Bùi Giáng là một thiên tài, nhưng ngô nghê say say tỉnh tỉnh. Nói là yêu thì bảo sao yêu được ông nhà thơ liêu xiêu, mình treo trái cây tòng teng. Hôm nào vui thì làm thơ tặng, tôi còn giữ cả chục bài, hôm thì ổng qua ổng... chọi đá. Thơ thì tôi cất giữ, người thơ tôi trân quý. Ngày ổng mất tôi chỉ biết cám ơn anh đã là một thi sĩ thiên tài, và đã cho tôi một mối tình đơn phương chung thủy suốt 40 chục năm trời.
Đối với Bùi Giáng, mối tình si của ông mang một sắc thái Tiên chứ không phải Tục:
Trẫm từ vô tận ven đường ngồi đây.
Làm sao định nghĩa đêm ngày yêu nhau?
Kim Cương biết Bùi Giáng lúc khoảng 19 tuổi khi còn theo đoàn cải lương của bà Bảy Nam. Thật ra, ông chú ý đến KC trong một đám cưới của đôi bạn Hạnh - Thùy. Sau đám cưới, một hôm Thùy bảo KC: "Có một ông giáo sư Đại học Văn khoa, đi học ở Đức về, ái mộ chị lắm, muốn đến nhà thăm chị". KC trả lời: "Ừ, thì mời ổng tới".
Hóa ra là Bùi Giáng, lúc ấy đang dạy học, cũng áo quần tươm tất chứ chưa có "điên điên" như sau này. Bùi Giáng lui tới, mời KC lên xe đạp ông chở đi chơi, rồi lại cầu hôn... Bởi sau vài lần tiếp xúc, bà thấy ở ông toát lên cái gì đó "kỳ kỳ", bất bình thường, nên bà sợ.
Đeo đuổi mãi không được, Bùi Giáng thở dài nói: "Thôi, chắc cô không ưng tôi vì tôi lớn tuổi hơn cô (Bùi Giáng lớn hơn KC mười mấy tuổi), vậy cô hứa với tôi là sẽ ưng thằng cháu của tôi nhé. Nó trẻ, lại đẹp trai, học giỏi". Kim Cương ngần ngừ: "Thưa anh, chuyện tình cảm đâu có nói trước được. Tôi không dám hứa hẹn gì đâu, để chừng nào gặp nhau hẵng tính...". Ý bà muốn hoãn binh. Nhưng Bùi Giáng đã đùng đùng dắt cháu tới. Trời ơi, hóa ra đó là thằng nhỏ mới... 8 tuổi. KC hết hồn. Thôi rồi, ổng đúng là không bình thường!
Bùi Giáng cũng bày tỏ lòng thương kính ni sư Trí Hải (1938 - 2003), có tên đời là Tôn Nữ Phùng Khánh, nên thường gọi bà là 'Mẫu thân Phùng Khánh'. Sau khi ông mất, Ni Sư Trí Hải có giảng cho Tăng Ni Phật tử về thâm nghĩa trong thơ ca của Bùi Giáng trong nhiều buổi giảng.
Nực cười Trí Hải ngậm ngùi mẫu thân
Chiều xuân thơ mộng dưới trời bước đi
Có lần ông nói: "Phùng Khánh Mẫu Thân là mẹ Việt Nam, tôi là con dân Việt Nam. Vậy thì tất nhiên Phùng Khánh là mẹ của tôi vậy. Nếu tôi không nhận Phùng Khánh là mẹ, thì chẳng ra tôi là người Lào? Hoặc là người Cao Miên? Hoặc con dân Âu Mỹ ư? Huống nữa là: Phùng Khánh là bà mẹ loài người. Vậy Phùng Khánh là mẹ của tôi. Nếu tôi không phải là con của Phùng Khánh, thì chẳng ra tôi chẳng phải con người? Chẳng ra tôi là con vật?" (Đặng Tiến, Bùi Giáng Thi Sĩ Kỳ Dị, http://www.thanhnien.com.vn).
Thương quý ni sư Trí Hải, ông thương lây qua các ni cô khác, nhất là các ni cô ở chùa Dược Sư, nơi mà ông thường lui tới nghỉ chân, được ăn cơm chay lại còn được lì xì tiền tiêu vặt. Cảm nghĩa, cảm tình ông đã coi chùa Dược Sư là thơ mộng nhất, các ni cô là người hiền thục nhất, đẹp nhất trong giới nữ lưu.
Thứ nhì ở tận cuối mùa lang thang
Sầu lên vút tận mây ngàn tần thân
Hai chữ 'tần thân' nhiều người không hiểu. Tự điển Hán Việt giải thích: Tần là luôn luôn và Thân là rên rỉ. Đọc bốn câu thơ lục bát của ông, mới thấy được cái tài hoa, cái xuất khẩu thành thơ, cái uyên bác trong tứ thơ của ông. Có lẽ chỉ thi sĩ 'Bùi Bàng Giúi' mới có thể giảng giải hết thâm ý của chính mình.
Theo Võ Đắc Danh, hồ sơ lưu trữ tại nhà thương điên Biên Hoà ghi nhận Bùi Giáng nhập viện hai lần. Lần thứ nhất vào năm 1969, lần thứ hai vào năm 1977, thời gian này Nguyễn Ngu Í vẫn còn trong bệnh viện, hai người cùng ở khu 3. Bệnh án của Bùi Giáng có đoạn ghi:
"Bệnh tái phát từ tháng 4/1969, có hôm thức suốt đêm để viết, nói huyên thuyên, chơi chữ, có khi la thất thanh, ý tưởng tự cao tự đại. Hay phát biểu ý kiến về những vấn đề chính trị, văn hóa trọng đại, có ý nghĩ bị người ta phá hoại sự nghiệp văn chương. Tháng 3/1969 bị cháy nhà và cháy tất cả sách vở quý báu nên đương sự bị bệnh mỗi ngày một nặng hơn..."
Cung Tích Biền kể: "Khoảng đầu thập niên 70 người ta đưa ông vào nhà thương điên Biên Hòa chữa cái bệnh 'đứng ngã ba nhìn ra ngã bảy'. Từ nhà thương điên trở ra, bữa gặp nhau thấy ông rất tỉnh. Bèn hỏi một câu thường tình: 'Nhà thương Biên Hòa trị cái tẩu hỏa hay nhỉ!'. Ông trả lời tỉnh queo: "Chữa trị quái gì đâu. Chẳng là ở ngoài mình thấy mình điên số một, khi vô nhà thương điên mới hiểu ra mình là đồ bỏ, điên nhí, điên tiểu thủ công nghiệp; trong nhà thương điên nhiều cha điên thượng thừa, điên vĩ đại hơn mình nhiều. Do vậy mà mình tự động thôi điên".
Miệng mồm lí nhí thằn lằn đứt đuôi
Mặt trời không mọc với người lem nhem
Ôi người uống rượu còn thêm điên rồ
Thành thân thiên hạ muôn vàn mai sau
Tới lần đuôi đứt ruột rầu rĩ đau
Bụi hồng tản mác trước sau bây giờ
'Ông Điên' đã tự viết về mình như sau: "Nó điên? Vâng nhưng điên một cách vui vẻ. Bạ đâu gọi đó là mẫu thân bát ngát của con. Người ta bảo rằng nó không điên. Có kẻ bảo rằng nó giả vờ điên. Muốn biết nó điên hay không điên, hay giả vờ điên, thì trước hết phải đáp vào câu hỏi: Sao gọi là điên? Nhưng mà? Nhưng mà đó là một câu hỏi chưa hề có một lời giải đáp dưới gầm trời và suốt xưa nay vậy".
Nỗi sung sướng đến móc mưa bất ngờ
Điên duỗi dọc, điên ngửa nghiêng
Điên là hạnh phúc thần tiên ở đời
Cũng đành chấm dứt lìa đời hết điên
(qua nét vẽ của họa sĩ Đinh Quang Tỉnh)
Tiên hay Điên? Phải chăng Điên là một cách hành Thiền của Bùi Giáng? Và Điên cũng là cách né tránh đối diện với thực tại, thực tại thời chiến tranh Việt Nam, trước và sau 1975? Ta không thấy Bùi Giáng bày tỏ bất cứ chính kiến nào về thực tại đó như thơ văn đương thời. Bài thơ Về Quảng Nam được viết bằng ngôn ngữ đời thường thể hiện rõ thái độ né tránh ấy:
Chiêm bao tôi thấy tôi về Quảng Nam
Duy Xuyên, Tiên Phước, Hoà Vang, Thăng Bình...
Còn phong cảnh cũ khác xa những ngày...
Chỉ còn dáng núi chạy dài xa xa
Còn trong kỷ niệm bao la tuổi nào...
Tôi rời đất Quảng trở vào miền Nam
Bài thơ viết vội, dở dang lạ lùng
Nguyễn Minh Vương viết về Bùi Giáng: "Vậy Bùi Giáng là ai? Và ai là Giàng Búi? Câu trả lời đã được các bậc nguyên lão, những người đã cùng lăn lộn với lão trong cõi trần ai khổ lụy này giải mã. Lý lẽ của các vị thật hợp tình hợp lý. Với 'người thơ', tác giả đã nói lên cái tính bình dân của Lão Bùi, với 'Cuồng Bồ tát', tác giả khác đã nói lên tầm mức cứu độ chúng sinh của Giàng Búi thị hiện trong hình tướng của người điên, với 'thi sĩ kỳ dị', tác giả cho thấy sức sáng tác kinh hồn bạt vía cũng như những chiêu thức (ngôn từ) mà ông dùng trong thơ thì xưa nay chưa có ai nghĩ bàn đến. Có thể nói, Lão Bùi đã được nói rất nhiều, viết cũng rất nhiều, bàn cũng chẳng thiếu, thậm chí nhà văn Phạm Thị Hoài còn đề xuất một giải thưởng văn học mang tên Bùi Giáng trên talawas.org để tôn vinh. Như thế, kẻ hậu sinh này [Nguyễn Minh Vương] muốn nói, muốn viết về ông, cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ, thấy người sang bắt quàng làm họ".
Nhà nghiên cứu Bùi Văn Nam Sơn nói: "Viết đôi lời hay nhiều lời về Bùi Giáng không bằng đọc Bùi Giáng. Đọc Bùi Giáng không bằng giao du với Bùi Giáng. Giao du với Bùi Giáng không bằng sống như Bùi Giáng. Mà sống như Bùi Giáng thì thật vui mà thật khó vậy!".
(Trích Hồi Ức Một Đời Người, Chương 10 – Thời xuống lỗ)
Hồi Ức Một Đời Người gồm 9 Chương:
1. Chương 1: Thời thơ ấu (từ Hà Nội vào Đà Lạt)
2. Chương 2: Thời niên thiếu (Đà Lạt và Ban Mê Thuột)
3. Chương 3: Thời thanh niên (Sài Gòn)
4. Chương 4: Thời quân ngũ (Sài Gòn – Giảng viên Trường Sinh ngữ Quân đội)
5. Chương 5: Thời cải tạo (Trảng Lớn, Trảng Táo, Gia Huynh)
6. Chương 6: Thời điêu linh (Sài Gòn, Đà Lạt)
7. Chương 7: Thời mở lòng (những chuyện tình cảm)
8. Chương 8: Thời mở cửa (Bước vào nghề báo, thập niên 80)
9. Chương 9: Thời hội nhập (Bút ký những chuyến đi tới 15 quốc gia và lãnh thổ)
Tác giả còn dự tính viết tiếp một Chương cuối cùng sẽ mang tên... Thời xuống lỗ (thập niên 2000 cho đến ngày xuống lỗ)!
Mỹ Tiên, Bùi Trung Đẳng, Vọng Cổ Việt Nam
Offenbar hast du diese Funktion zu schnell genutzt. Du wurdest vorübergehend von der Nutzung dieser Funktion blockiert.
Những ngôi chùa Vĩnh Long là chốn được tín đồ tôn giáo khắp tứ phương ghé thăm để gửi trao nguyện ước. Một phần là vì sự linh thiêng, còn lại là do nơi đây sở hữu cảnh đẹp như chốn bồng lai tiên cảnh. Do đó, nếu có dịp
, bạn hãy dành chút thời gian để đến một vài ngôi chùa sau nhé!
Vĩnh Long không chỉ nổi tiếng với những địa điểm du lịch sinh thái miệt vườn mà còn thu hút bạn bè gần xa bởi vẻ đẹp của những ngôi chùa lâu đời. Các công trình Phật giáo mang thế mạnh về du lịch tâm linh sẽ được MIA.vn tiết lộ ngay sau đây. Bạn cùng xem những ngôi chùa Vĩnh Long sẽ được xướng tên nhé!
Địa chỉ: Ấp Đông Hậu, xã Ngãi Tứ, huyện Tam Bình, tỉnh Vĩnh Long
Chùa Phước Hậu Vĩnh Long không chỉ là một ngôi cổ tự linh thiêng mà còn là địa điểm chứng kiến biết bao nhiêu cột mốc huy hoàng trong lịch sử Việt Nam. Dù bạn có phải là tín đồ tôn giáo hay không thì cũng sẽ bị choáng ngợp bởi không gian thanh tịnh, nghiêm trang của nơi đây. Đừng quên tranh thủ chụp vài bức ảnh dưới khung cảnh tuyệt đẹp này nhé! Điểm đặc biệt mà bất cứ ai đi qua nơi này cũng đều muốn dừng chân để chiêm ngưỡng chính là khu vườn kinh Phật bằng đá vô cùng độc đáo nằm trong khuôn viên chùa. Khi đến đây, bạn hãy gửi trao những tâm nguyện, cầu mong an lành đối với cuộc sống và gia đình nhé!
Xem thêm: Chùa cổ Long An ở Vĩnh Long, chốn dừng chân linh thiêng của các Phật tử
Địa chỉ: Ấp Mỹ Hưng 1, xã Mỹ Hòa, thị xã Bình Minh, tỉnh Vĩnh Long.
Nơi đây được xem là một ngôi cổ tự nổi tiếng nhất nhì tại Vĩnh Long vì nó đã xây dựng vào giữa thế kỉ XX. Ngay khi bước vào cổng Tam quan của ngôi chùa Vĩnh Long này, bạn sẽ lập tức cảm nhận được không khí uy nghiêm, cổ kính của chốn thiền môn cũng như tìm thấy sự an nhiên trong tâm hồn. Địa điểm này vừa được tu sửa cách đây không lâu nên bây giờ đã khang trang, vững chãi hơn. Sở dĩ nơi này được ưu ái tân trang nhiều lần là vì nó mang ý nghĩa về mặt tâm linh và tôn giáo đối với các Phật tử gần xa.
Với lối kiến trúc độc nhất vô nhị tạo nên nét riêng biệt không thể pha lẫn vào đâu được của nơi này sẽ cho bạn cảm giác như lạc vào một thế giới tâm linh lạ lẫm. Nhất là khi bạn nhìn ngắm ngôi chùa Vĩnh Long này từ phía cầu Cần Thơ, sẽ nhận ra nó thoắt ẩn thoắt hiện dưới tán lá của những vòm cây to tướng. Chắn hẳn khung cảnh đó sẽ đẹp tựa như bức tranh giao hòa giữa đất trời.
Địa chỉ: Số 287A, ấp Vĩnh Hòa, xã Tân Ngãi, tỉnh Vĩnh Long.
Chùa Phật Ngọc Xá Lợi Vĩnh Long được xây dựng từ năm 1970 bởi cố Hòa Thượng Thích Thiện Hoa. Tính đến thời điểm hiện tại thì ngôi chùa này đã trải qua hàng chục lần tân trang và mở rộng. Địa điểm này là ngôi chùa lớn nhất với lối kiến trúc độc đáo. Khi dạo quanh khuôn viên, bạn sẽ được chiêm ngưỡng nhiều công trình tuyệt mỹ như: Bảo tàng, thư viện, khu chánh điện, cổng tam quan, giảng đường giảng Phật pháp,.... Chúng tôn thêm vẻ đẹp tổng thể cho nơi đây. Tuy nhiên, nếu nói đến điểm nhấn của chùa thì chính là tòa bảo tháp có kích thước tầm 45m và bức tượng Quan Thế Âm Bồ Tát cao khoảng 32m. Hai công trình này nằm giữa khuôn viên nên ngay từ khi mới bước vào, bạn sẽ ngay lập tức nhìn thấy và chao đảo trước vẻ đẹp này.
Ngày nay, địa điểm này không chỉ dừng lại là điểm du lịch tâm linh Vĩnh Long mà còn là nơi tạo ra những bức ảnh check-in cực kỳ đẹp mắt. Điều đó biến nơi đây thành địa điểm lý tưởng của các bạn trẻ mê chụp ảnh.
Địa chỉ: Ấp Bình Lương, huyện Long Hồ, tỉnh Vĩnh Long.
Nếu nhắc đến những ngôi chùa Vĩnh Long đẹp nhất thì không thể thiếu cái tên Tiên Châu. Ngôi chùa này có vị trí đắc địa hơn hẳn vì nằm trên cù lao An Bình. Nên bất kỳ ai đã từng du lịch địa điểm này đều không muốn bỏ qua hành trình ghé thăm chùa Tiên Châu. Bao quanh chùa là nước sông vỗ về, không khí thanh tịnh và trang nghiêm khiến bao người một khi đã đến thì chỉ muốn ở đây thêm nữa. Ngay từ khi đặt chân vào cổng Tam Quan, bạn sẽ bị thu hút bởi vẻ đẹp bình yên của vùng đất đầy nắng và gió của nơi đây. Điều đặc biệt hơn cả chính là những bức ảnh tuyệt đẹp được bài trí tinh tế, kết hợp cùng kiến trúc với kiến trúc lạ mắt.
Địa chỉ: Ấp Trung Trạch, huyện Vũng Liêm, tỉnh Vĩnh Long.
Chùa Hạnh Phúc Tăng (Chùa Sanghamangala) có niên đại lâu nhất ở Vĩnh Long. Vào năm 632, chùa được triển khai xây dựng. Khu chánh điện uy nga, tráng lệ với mái ngói 3 cấp cùng những chi tiết chạm trổ tinh tế, bao quanh là tượng Phật, hàng rào, các công trình Phật giáo như Sala,... Nổi bật nhất phải kể đến là bức tượng Phật cao 12m được đặt phía trước chánh điện. Điểm đặc biệt của nơi đây so với các ngôi chùa Vĩnh Long khác chính là nó được xây dựng theo kiến trúc Khmer. Ngoài ra, việc sở hữu diện tích rộng lớn, lên đến 3ha và khuôn viên được cây xanh phủ rợp bóng trong lành cũng là một điều tuyệt vời. Khi đến đây, bạn sẽ được tham quan và xem các ghi chép cổ còn để lại.
Mang theo lối kiến trúc kết hợp giữa Phật Giáo Ấn Độ và Thái Lan. Nơi đây còn có một truyền thuyết kể về tên gọi. Khi xưa, chùa Hạnh Phúc Tăng còn hoang sơ với cây cối um tùm, rừng già âm u cùng với rất nhiều thú dữ sinh sống. Do quá sợ hãi nên nơi đây ít người qua lại hoặc sinh sống. Nhưng đến một ngày, có vị tu sĩ đã đến và cảm hóa được tất cả những con thú dữ. Từ đó trả lại sự bình yên cho người dân bản địa. Thế là họ đã đặt tên cho ngôi chùa bằng cái tên là Hạnh Phúc Tăng.
Không chỉ nổi tiếng bởi lịch sử lâu đời mà nơi đây còn dính liền với truyền thuyết bí ẩn khiến không ít người tò mò mà đến. Địa điểm này còn giúp bạn tìm hiểu về văn hóa và lịch sử của đồng bào Khmer nữa đấy nên đừng bỏ qua nhé!
Địa chỉ: xã Đông Thành, huyện Bình Minh, tỉnh Vĩnh Long.
Ngôi chùa Vĩnh Long tuyệt mỹ cuối cùng mà MIA.vn muốn mách cho bạn chính là Phù Ly. Địa điểm này đã được xây dựng từ năm 1672 nên đã nhiều lần xuống cấp và được người dân trùng tu lại. Tuy nhiên, nét đẹp của nơi đây vẫn được giữ vẹn nguyên như thuở ban đầu. Chùa Phù Ly được nhiều người ví von như là tinh túy kiến trúc của Ấn Độ, Thái Lan và Campuchia. Cấu trúc chùa gồm cổng chùa, chánh điện, tháp cốt, quần thể cột cờ, sala, trai đường, tượng Phật nằm, lò hỏa táng,… Ngoài ra, khuôn viên chùa còn có những cây sao, thốt nốt cổ trăm tuổi tạo nên bầu không khí cổ kính. Nhờ những điều thú vị trên mà địa điểm này luôn để lại dấu ấn sâu sắc đối với những ai từng ghé qua.
Sau khi xem qua 6 ngôi chùa Vĩnh Long mà chúng mình vừa gợi ý, bạn muốn đến nơi nào nhất? Nếu có nhiều thời gian du lịch thì MIA.vn khuyên bạn nên đi hết tất cả những nơi này để có trải nghiệm trọn vẹn nhất. Đừng quên lưu những địa chỉ trên lại vào cẩm nang du lịch nhé!